Thỏ và Rùa
Một hôm khi Thỏ và Rùa đang nói chuyện với nhau, Thỏ khoe khoang về mình: “Tôi có thể phóng nhanh như gió. Thật tội nghiệp cho bạn. Bạn quá chậm! Tôi chưa thấy ai chậm như bạn.”
Rùa mỉm cười trả lời: “Anh nghĩ vậy sao? Tôi sẽ chạy đua với anh tới cây cổ thụ bên kia cánh đồng.”
Rùa từ từ nhấc từng chân lên xoay mình về hướng cây cổ thụ. Thỏ cười chế nhạo: “Bạn thật biết giỡn chơi! Chắc chắn bạn sẽ thua, nhưng nếu bạn muốn thì tôi sẽ chạy đua với bạn.”
Rùa gật đầu lịch sự: “Tôi bắt đầu chạy đây.” Rùa bước xuống cánh đồng một cách chậm rãi và đều đặn.
Thỏ nhìn Rùa cười lớn: “Chạy như vậy mà đòi đua với tôi. Thật là nực cười!” Thỏ ưỡn ngực ra hãnh diện nghĩ: “Mình sẽ nằm đây ngủ một giấc chờ con rùa tội nghiệp kia lết qua cánh đồng. Khi hắn tới giữa cánh đồng thì mình thức dậy cũng không muộn.”
Rùa cứ từng bước chậm rãi đi tới cây cổ thụ. Khoảng lúc sau, Thỏ giật mình tỉnh giấc thì thấy Rùa đã tới gốc cây cổ thụ. Rùa đã thắng.
Ngữ vựng:
- phóng: dùng sức chạy, nhẩy thật nhanh.
- tội nghiệp: đáng thương.
- cây cổ thụ: cây lâu đời.
- nhấc: nâng lên, giơ lên cao hơn một tí.
- chế nhạo: coi thường đem ra chọc ghẹo làm trò cười.
- nực cười: không thể nhịn cười, đáng chê bai.
- ưỡn ngực: làm điệu bộ đưa ngực nhô ra phía trước.
- lết: kéo lê chân mà đi.
Câu hỏi:
1. Thỏ khoe khoang về mình thế nào?
2. Rùa muốn thi đua với Thỏ thế nào?
3. Thỏ làm gì khi Rùa bắt đầu đi qua cánh đồng?
4. Ai đã thắng cuộc thi chạy đua?
5. Câu truyện dạy cho chúng ta bài học thế nào?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét