Chủ Nhật, 24 tháng 4, 2011

Người gửi: H.s Dương Minh Quang

Ngày 14 tháng 11 năm 2009

Kính thưa thầy Tuấn,

Hồi đầu khoá học, em không thích đi học trường Việt Ngữ . Nhưng sau khi nghe thầy kể nhiều chuyện ích lợi của việc học, nhất là câu chuyện kể về một thằng bé con nhà giầu có được bà mẹ biết lo tương lai cho con bằng cách cho thằng bé ăn học, chứ bà không thương con bằng cách bình thường là để dành của cải gia tài cho con vì bà mẹ nghĩ rằng của cải rồi sẽ hết, nhất là đời sống trong chiến tranh thì của cải càng không bảo đảm được lâu bền . Người có kiến thức sẽ dễ dàng kiếm được tiền ở mọi hoàn cảnh . Kiến thức sẽ mãi nằm trong trí óc, chỉ trừ khi con người hết thở .
Những chuyện đời mà thầy kể, em sẽ áp dụng vào hoàn cảnh hiện tại của đời em .

Khoá học đã gần hết, em cảm thấy nuối tiếc vì em thích nghe nhiều chuyện thầy kể nữa! Em thành thật cám ơn thầy đã bỏ thời gian để dạy chúng em mỗi Chủ Nhật để trau giồi chữ nghĩa cho chúng em ngày thêm tiến bộ.

Sau khi vô học lớp thầy mấy tuần lễ, em nhận xét rằng, thầy là một người chịu khó giúp đỡ và hiểu sự làm biếng của chúng em. Thầy là người đầu tiên có một "blog" cho học sinh ôn bài và theo dõi bài giảng trong lớp của thầy, điều đó làm cho em kính trọng thầy hơn nữa. Theo em, thầy đã làm tròn bổn phận làm thầy và nêu gương cho chúng em.

Em còn nhớ có lần thầy giảng cho chúng em cách học tập ở trường Việt và cách học tập ở trường Mỹ, em vô cùng hổ thẹn vì em chưa làm bài kịp nhưng thầy đã cho em một ý nghĩa đầy mầu sắc vì em hiểu nếu em không chu toàn một việc gì, nó sẽ ảnh hưởng đến việc làm khác.

Em cám ơn thầy đã bỏ thời gian quý báu của thầy để dạy tiếng Việt cho chúng em.

Học sinh,

Dương Minh Quang
Lớp 4A - Khóa 28/2009

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét